Hoàng Anh

11 ⠀⠀⠀ ͏͏͏͏͏͏ ͏͏͏͏͏͏⠀250 ⠀⠀⠀ ͏͏͏͏͏͏ ͏͏͏͏͏͏⠀1

Posts⠀ ͏͏͏͏͏͏⠀Followers⠀ ͏͏͏͏͏͏Following

thuw_76

100 likes
thuw_76:
Đôi điều về mình: roleplayer | writer | he/she | discord: mondscheines.
Lưu ý:
i. Đừng đụng vào Home, mình biết cắn.
ii. Quen thân với Blacklist, mời bạn quay đầu và đừng nhìn lại.
Thông tin cơ bản: Tham gia từ 2019 | switch (bot) | BL, BG | văn.
Thông tin thêm: Gọi mình là Thư | Song Tử tháng 6 | fandom: MCU, Harry Potter | thích thứ gì đó dễ thương, đặc biệt là mèo.Nếu ta quen thân thì thật dễ dàng nhưng nếu không thân xin hãy cẩn thận lời nói; mình hay để bụng lại dễ tổn thương.

thuw_76

99 likes
thuw_76:
Yggdrasil - là máu mủ, là mạng sống. Nhà của mình chỉ có nơi này.
Đáy lòng, góc tim:My big brother:
larodoff. | Nguyên Hoàng.
enfers. | Sante de Sanctic.
anhnongdan. | Diệp Gia Thành.
fatuic. | Gia Long
My preceptor:
75degfrainshowers. | Gia Đăng.
My baby:
lancelotcalix | Hoàng Dụ.
My friend:
gnasche-1310
Mình được cái cố chấp cứng đầu nên bênh người nhà được cái tới cùng; nếu bạn chứng minh được họ sai thì ta sẽ dừng lại.

thuw_76

104 likes
thuw_76:
Rosemberth đẹptrai nhiềutiền | «𝑯𝑪𝑻» Absinthe80#5574.
Bún Bò#5527
cơm bò#1384
𝐋𝐢𝐥𝐢𝐭𝐡#9420
Mihayaban#7254
plshmhuntilid#8429
Mosin Nagant#3547
Lovetohateme#5456
NSNG#1436
Tích Ngà#6011
Rizu#4571
Tất cả những ai có hiềm khíchthù địch với nhà Y.

SFW


Người ta vẫn hay rỉ tai nhau về căn biệt thự ở ngoài ngoại ô của gã công tử nức tiếng ăn chơi dòng họ Synthus, rằng: nơi đó chứa đựng thứ kho báu ngòn ngọt của thức quà tự nhiên - omega, những thân thể nuột nà tựa những búp măng hương non mới nhú, những cái bầu ngực nhô tròn cùng thứ mùi thơm ngào ngạt đến điếc mũi. Lũ nhà giàu vẫn hay ghé đến đó để đàn đúm, hát ca và say nồng như thể tận hưởng buổi thờ cúng dâng thân thể trinh tiết của những người con gái đẹp trước của đền thờ Aphrodite. Myron được đẻ ra ở đó, bởi ả đào hạng nhất nơi đây, trong cái nhà kho tồi tàn và u tối, Myron cất tiếng khóc chào đời hòa với tiếng ré lên đầy bi oán của người đàn bà khốn khổ, đầy rủ rưỡi, mệt nhào nằm đó.Đứa con hoang.Chẳng ai biết rõ cha của thằng nhóc là ai nhưng nhìn hình hài thì cũng biết được đôi chút về gã đàn ông đã từng âu yếm mẹ của nó bằng giọng điệu âm vang tựa rót mật; thế mà phũ phàng thay, gã đàn ông ấy phủi bỏ trách nhiệm về đứa con vừa lọt lòng của mình. Phải rồi, ai lại thích có con với một ả điếm kia chứ.Nhưng mẹ Myron cũng chẳng hề chi buồn lòng, người phụ nữ vẫn thương đứa nhỏ hết lòng hết dạ, tận lòng đưa bầu sữa ngọt dỗ dành con thơ khôn lớn. Ả ấy à, biết thân biết phận lắm. Ả biết mình đẻ đứa nhỏ này ra thì phải tự nuôi một mình, ban ngày ả bán mình ban đêm lại nuôi con. Rồi thời gian qua, đứa nhỏ lớn nhanh như thổi, nhổ giò và phổng phao, thịt da mởn ra trông thấy. Từng tất da non mềm đượm mùi sữa dịu, vị ngọt lành, đồi thoa son màu nâu nhạt phút chốc nở nang. Mấy ả cùng nghề, mới ngày nào còn âu yếm đứa bé trong lồng ngực đào ngào ngạt của mình cũng đã xuống lứa, lỡ thì, lớp mới lại được thay đến. Một số người ngày bé thích chạm làn đôi tô thứ son đỏ rực rỡ của mình lên đôi gò má ngây thơ của Myron cũng nhắc nhở mẹ cậu về gã chủ nơi đây có thứ sở thích rất đỗi kì lạ và âu xem giấu được thì giấu phức Myron yêu dấu của họ vào một vùng nào đó xa xôi, đừng để gã nhìn thấy.Myron của họ bất hạnh lắm, kế thừa hết những ngón đòn tra tấn đàn ông bằng tất cả mỹ miều của mẹ mình. Bất hạnh, bất hạnh lắm.Thế nhưng cuộc đời mà, đâu mấy ai tính được hết, hồi đứa nhỏ lên đủ mười lăm, khi mà hơi thở thanh xuân còn ngập tràn trong từng cái uốn vai, cong người hay nghiêng đầu của đứa trẻ thì gã chủ bấy lâu đi xa thình lình trở về. Gã thấy đứa bé thì như thể thấy được đức tin mới của mình và người mẹ của Myron, người phụ nữ mang đẫy người lòng yêu con vô bờ bến chỉ biết bất lực trước quyền thế của gã. Đứa nhỏ bị cướp khỏi vòng tay mẹ trước một ngày nó dự tính được rời đi.Myron - cái tên chính thức được đặt vào hôm ấy (hôm thứ sáu đầy định mệnh với tiếng khóc nấc của mẹ cậu cầu xin được trả đứa con thơ về). Và nếu hỏi Myron có nhận xét gì về gã thì chỉ thấy cậu ngập ngừng, đôi đồng tử mở to rồi cái môi chúm chím bé xinh lảnh lót kể hàng tá những điểm tuyệt vời của gã đàn ông mang thứ mùi giống đực hoàn toàn áp đảo xung quanh: gã có một đôi tay đẹp; đôi bàn tay hay được bọc trong lớp găng da bóng loáng màu đen đầy bí ẩn, đôi bàn tay dịu dàng xoa nắn những chỗ thật nhạy cảm trên cơ thể sực nức vị thanh thuần. Gã có một đôi mắt sắc; đôi mắt với ánh nhìn bén ngót mỗi khi cậu làm sai thế nhưng màu con ngươi xám lạnh vẫn rất nồng nàn mỗi lần âu yếm nói về đức tin của gã - Myron.Myron ngây thơ, Myron thanh thuần, Myron thân yêu.Và nếu ai đó hỏi về những mặt tồi tệ của gã, Myron cũng chỉ biết cười, màu mắt tối đi vài phần rồi cậu cặm cụi cúi đầu nơi bức sáp dầu còn tô dở. Người ta không nghe thấy Myron nói bất cứ điều gì tệ hại về gã trong suốt thời gian cậu nhỏ từng có mặt, dù rằng thi thoảng đám người làm nơi phục vụ ngài chủ quản vẫn hay nghe tiếng đòn roi chan chát và tiếng khóc lóc cầu xin vọng ra nơi căn phòng - không - cái lồng son hào nhoáng mà Myron thân yêu được đặc cách xây riêng. Trong mắt của đứa nhỏ ấy, người đàn ông đạo mạo đỏm dáng quý ông kia chưa bao giờ là một kẻ xấu xa.Gã đã từng là một người rất tuyệt vời cho đến ngày gã vứt bỏ Myron. Ngày đó, gã lôi cậu từ cái giường rộng rãi mùi hoa trà đặc trưng mà đêm qua họ còn nồng nàn trong cuộc vui rong ruổi, một cách đầy thô bạo, chán ghét. Thì ra là tìm được đức tin mới, một cậu chàng nhỏ hơn cậu không bao nhiêu nhưng ôi thôi, dáng vẻ kiêu kỳ, đỏng đảnh lắm. Cái mông thì cong vút sau lớp áo quần màu trong suốt, người thì thanh thoát và mái tóc màu vàng tơ hất cao mỗi khi liếc nhìn cậu. Một đức tin đầy mới mẻ.Thế là cái lồng son không còn dành cho Myron nữa. Không còn chăn ấm cũng chả có nệm êm. Myron giờ là thứ đồ bị chơi đến nhàm chán rồi bị vứt, nằm lăn lóc sang một bên chẳng được ngó ngàng. Bấy giờ cậu mới được trả về với mẹ - người đã yên nghỉ dưới lớp mồ phủ đầy cỏ dại mà chẳng có đóa hồng trắng nào được đặt cạnh bên.

NSFW


Anastasia Yevgeny - ngữ từ để chỉ một người đàn bà đẹp, đó là những gì Fyodor Yevgeny vẫn luôn công nhận về chị gái song sinh khác trứng của mình và nếu đàn bà quá đẹp không khác thứ tội lỗi chốn địa ngục thì Anastasia xứng đáng bị lưu đày xuống tận cùng của nơi đen tối ấy. Một người đàn bà với thứ đồi thoa son căng phồng và no đủ, vùng trập trùng trắng muốt của chị nó lúc nào cũng thơm tho mùi đàn bà trưởng thành: chút son môi vị đắt tiền, thứ nước hoa ngọt ngất ngây và mùi rượu tây chín mọng núng nính nước. Fyodor vẫn luôn thích rúc mặt vào đó để làm nũng như một đặc quyền vốn có mà chúa trời ban tặng để nó thưởng thức trọn vẹn sự tinh túy trong nét đẹp trác tuyệt tựa ngọc bích kia.Cho đến một ngày, gã anh rể trời đánh của nó xuất hiện và theo như lời Anastasia ca tụng thì lão tựa như thứ chiến binh thứ thiệt của thành Rome, dũng mạnh cùng phi thường. Mái tóc màu trầm thoang thoảng mùi giống đực nồng nặc và miệng gã - cái miệng được bôi bóng loáng thứ đường mật cứ không ngừng rót vào tai chị nó những âm vang tỉ tê đầy nhơ nhuốc khiến Anastasia mê như điếu đổ một thằng già đã ngoài tam tuần.Nhưng nói đi cũng phải nói lại, thằng già đó đẹp thật. Từng tấc da thịt treo trên bộ khung xương hoành tráng đó đều như tô điểm thêm cho cái nét uy nghiêm của gã, bờ ngực căng cứng của một tay vận động lâu năm cùng với cơ tay săn chắc, theo chuyển động mà lộ rõ sự gân guốc. Vì sao Fyodor rành rọt vậy ư? Bởi vì nó đã thấy, qua con ngươi màu sáng và qua khe hở cửa phòng của đôi vợ chồng son đó, nó đã thấy. Đôi tay ấy chống lên giường làm điểm tựa, tay còn lại đặt nơi làn eo ngọt lành của chị gái nó và kèm theo là những cú thúc đến tận cùng. Fyodor vẫn không quên được sự rạo rực đêm ấy trong cơ thể non dại chưa trải bất kỳ thứ tình dục úa màu nào của mình. Bên trong quần nó nóng đến râm ran, đau nhức, tựa như thứ hoang dại sâu thẳm tận cùng nó đã trỗi dậy một khao khát mãnh liệt được bàn tay thô ráp kia sờ đến một lần.Trong cơn hoảng loạn, nó vùng bỏ chạy.Thế nhưng giờ đây, khi mà đôi bàn tay ngày nào vẫn hay in hằn nơi giấc chiêm bao ướt át mỗi ngày của nó đang kìm cứng, gông chặt nó trong cái luồng vây hãm sặc mùi chiếm dụng thì nó lại chỉ biết sợ hãi không ngừng run rẩy cái cơ thể đã bị khơi gợi dục vọng của mình. Anastasia ở vách bên cạnh, Fyodor cá chắc những ly sake ban nãy đã ru nàng vào mộng đẹp, thế nhưng Fyodor cũng sợ. Sợ rằng hơi thở nhục dục cùng tiếng rên rỉ hòa vang sẽ khiến nàng tỉnh giấc, dẹp vách buồng, nàng sẽ sững sờ khi thấy gã chồng đạo mạo đỏm dáng một quý ông đầy lịch thiệp đang đè lên đứa em trai ngoan ngoãn mà nàng cưng chiều thuở bé. Nàng sẽ thấy bên dưới của đứa nhỏ là cái âm đạo màu hoa hạnh ướt đẫm nước dâm bị ngón tay anh rể trêu chọc đến mức khóc tù mù."Chị tôi... không- sẽ thức!" Fyodor nghĩ đến mà sợ, nó cựa mình cố thoát khỏi nơi vòng tay siết lấy mình, "Làm ơn...hah... đừng nghịch nơi đó ah..."Và chẳng nói thành tiếng.

SFW


Hòm thư nhà Yevgeny đã chật ních chỗ, hay nói đúng hơn rằng cái miệng vòm sư tử bằng đá thứ đá quý hiếm đâu đó lão gia kiếm về rồi được đẽo khắc tỉ mỉ đã không còn chỗ để nhét thêm bất cứ thứ giấy tờ nào dù là mỏng manh nhất. Bởi lẽ trong đó cơ hồ bao nhiêu là thứ: thư mời với cái mộc được in ấn với sáp nành màu nhủ lóng lánh, khó tìm mà lão thị trưởng Morozov vẫn luôn tung hô về sự kham hiếm của nó với cái mồm bép xép vẫn luôn bợ đỡ ông cả nhà này hay lá thư tay thơm nức mùi camellia mà quý bà Zaitsev rất thích dùng được gấp gọn để chèo kéo bà cả tới buổi tiệc trà gần nhất của nhà họ,... Nhiều, còn nhiều lắm.Cái gia trang bệ vệ này đâu phải chỉ sừng sững ở đó chỉ để chiếm đất của nước nhà.Nó tồn tại vì quyền lực lớn lao của ông Yevgeny, của một tay thương lái với hàng trăm ngón đòn kinh thương mưu mẹo. Nó phải tồn tại chứ. Vì quá nhiều mục đích và phần lớn là một cơ hội nào đó cho bất kỳ một kẻ ở ngang chừng của xã hội cố gắng chen chân vào cái chỗ phù phiếm chưa bao giờ thuộc về mình.Và tại bởi thế, dinh thự này ít khi kiểm kê lại thư từ, "Chà, cho tôi ư?"Fyodor cầm cái thông cáo trên tay, cảm thán về số phận của nó.Hôm nay là thứ bảy, ngày mà cậu út nhà này vừa xong bài thi ngớ ngẩn nào đó trên trường cũng là ngày nó vừa được trả tự do để về nhà. Đáng lẽ suốt quãng đường đi, lão tài xế già của nhà nọ sẽ không thể ngừng nghe về những câu từ mĩ miều nhất mà Fyodor thương yêu dùng cả tấm lòng cốt là để tặng cho sự giáo dục kệch cỡm mà nó nhận được từ cái trường hết sức ngớ ngẩn đó; nhưng hôm nay có vẻ khác. Không biết điều thần kỳ gì đã khiến đôi môi đó chẳng thốt ra bất kỳ một câu nào là móc mỉa lẫn xỉa xói nhưng ngó chừng, thái độ của cậu út không vui vẻ lắm. Lão tài xế nhận xét, một cách vô cùng thành thật."Từ thân cận nhà Chabroszewskii tới, thưa cậu." Người gác cổng cung kính đáp, "Họ không bỏ vào hòm thư mà đứng chờ, tầm một tiếng hơn rồi, vừa đi thôi khi họ xác định được cậu sẽ về trong tích tắc. Họ muốn tôi giao tận tay cậu.""Trường đua ngựa?" Fyodor cao giọng như đang tự hỏi lại như đang cau có, "Tôi chưa bao giờ ưa vận động cả."Vận động thể chất khiến người ta bốc mùi còn lại Fyodor không mê sự bốc mùi đó theo bất cứ một định nghĩa nào dù là tích cực hay tiêu cực nhất."Vậy để tôi vứt-""Không cần, vào chuẩn bị quần áo cho tôi đi."Cuối cùng thì sau một hồi kì kèo, Fyodor Yevgeny thành công tới trễ. Giờ hẹn rơi vào điểm gió mát, trời trong còn lúc cậu út nhà này đỏng đảnh đặt chân lên đất trường chăn ngựa nổi tiếng nhất nhì cái vùng này đã là quá trưa. Mặt trời cũng đứng bóng. Thế nhưng thú vị lắm. Nó thấy một đám người vây quanh khung trường đua, giữa thời gian ánh nắng gay gắt rọi từ đỉnh đầu xuống để chen nhau xem người ta ẩu đả. Đám đàn bà con gái vốn có mùi thoang thoảng hương nước hoa đắc tiền giờ lại bị trộn lẫn vào nhau. Mồ hôi. Mùi người. Mùi ngựa. Thậm chí là mùi đất bụi mù mịt theo những cú vật trời giáng của kẻ thượng phong trong cuộc chiến chẳng mấy cân sức. Cảnh tượng hết sức khó quên: như một đám khỉ lố nhố quay quanh xem trò."Nếu anh Chabroszewskii thân mến, nếu anh gọi tôi đến cốt là để xem cái sự nhốn nháo này để giải trí cho kì thi cử căng thẳng vừa qua thì anh thành công rồi đấy. Tôi thấy rất thú vị, rất hài hước," Nói rồi nó tự nhiên, chọn một chỗ tốt, hẳn là cái ghế mây của cô nàng nào vừa bỏ đi để xem đánh nhau, lấy cái soa mùi từ túi quần lau mồ hôi vừa trượt từ cái cần cổ màu sữa lọt thỏm xuống giữa khe ngực với cái áo sơ mi màu trắng cách điệu. "Tôi đặt anh một triệu rúp thì thế nào? Đừng có làm tôi thất vọng đấy."Nó cười, vẻ mặt hết sức xấc xược